Đứa trẻ đến từ thiên đường
Phan_16
Nhà Qri
Qri đang thơ thẩn ngồi ngoài vườn thì chuông điện thoại reo
" Saranghaeyo saranghaejwojo. Dan haludo…"
- " Alo. Ai vậy ? "
- " Xin chào cô em, còn nhớ tôi không ? " – Một giọng nam với vẻ bỡn cợt cất lên. Qri nhíu mày
- " Tôi không biết anh là ai. Xin lỗi anh gọi nhầm số rồi. Tạm biệt " – Nói rồi Qri cúp máy luôn không để đối phương kịp lên tiếng. Mấy chuyện này thường xuyên xảy ra nên Qri rất kinh nghiệm. Số điện thoại đó lại tiếp tục gọi cho cô không buông tha. Cuối cùng sau cuộc gọi thứ 50 hay 51 gì đó Qri bực bội bắt máy. Thật ra Qri đã định tắt máy nhưng nhớ ra cô còn đang đợi điện thoại hay tin nhắn của một người.
- " Tôi đã nói là lộn số rồi…"
- " Cô em nóng tính quá đấy, Lee Qri. Hay tôi nên gọi là Lee Ji Hyun nhỉ ? "
- " Anh là ai ?!!! Tại sao anh lại biết tên tôi ? "
- " Tôi đã nói cô em bình tĩnh mà. Thế này, chúng ta đã gặp nhau ở CCM đấy. Nhớ lại đi cô em, cô đã đụng vào tôi "
- " Ok. Nếu hôm nay anh gọi cho tôi để muốn nghe thêm lời xin lỗi thì…Tôi vô cùng xin lỗi vì đã lỡ đụng vào anh. Vậy được chưa ?! Giờ thì đừng bao giờ gọi cho tôi nữa nhé. " – Qri ngay lập tức nhớ ra và nói với giọng cực kì khó chịu nhưng cố kiềm chế. Cô định cúp máy thì bên kia lại tiếp tục
- " Cô em có muốn biết ai sẽ là người bị đuổi ra khỏi nhóm không ? T-ara ấy. Đừng nói với tôi là cô em không quan tâm nhé ! "
- " Tôi không quan tâm " – Qri nói cứng nhưng thật ra trong lòng cô có một chút hơi lo sợ. Người đang nói chuyện với cô là ai ? À đúng rồi anh ta là phó giám đốc công ty. Nhưng tại sao anh ta lại gọi cho cô ? Tại sao anh ta lại nói với cô mấy chuyện này ? Có khi nào cô chính là…
- " Hahaha, quả không hổ danh là Qri, rất cứng rắn. Nhưng này, hình như hai tuần rồi cô không có lịch trình ấy nhỉ ? Trong khi xem nào, ôi trời các thành viên khác chạy không được nghỉ luôn. Đến Jeon Boram và Ryu Hwa Young còn được mời tham gia show. Chậc chậc, cô em ở nhà không buồn sao ? "
- " Thật ra anh muốn gì ? " – Qri tức giận hét lên
- " Cô em rảnh mà đúng không ? Đi uống cafe với tôi nhé ! "
- " Tại sao tôi phải đi uống cafe với anh ? Anh đi mà uống một mình "
- " Đừng khó tính như thế, cô em biết tôi là ai mà đúng không ? Biết đâu tôi có thể giúp cô em bớt phải ở nhà thì sao ? "
Tít…tít…
Qri đúng dậy đi thẳng về phòng mặc cho mẹ cô đang khó hiểu trước thái độ của cô. Bà đang nấu ăn trong bếp thì nghe Qri to tiếng với cái điện thoại nên chạy ra xem. Quăng điện thoại xuống giường rồi cả người cô cũng đổ ập xuống. Qri nhớ lại lời của tay phó giám đốc vừa nói. Hắn ta nói với cô những cái đó để làm gì ? Mà thực sự là cả Boram lẫn Hwa Young đều được mời tham gia show sao ? Tại sao cô lại không được mời ? Tại sao lịch của cô trống cả hai tuần liền ? Hàng tỉ câu hỏi tại sao thi nhau nhảy bổ ra trong đầu Qri. Chuyện này rút cuộc là sao đây ? Không được, không thể để như vậy được. Cô phải đi hỏi chủ tịch. Qri bật dậy và bước đến trước tủ đồ…
End chap 31
Chap 32
Chung cư cao cấp Lotte – Gangnam – Số 127
" Nhờ " tai nạn mà Eun Jung được nghỉ, cô ra phòng khách ngồi xem TV. Taec đứng loay hoay một hồi cũng mạnh dạn bước đến ngồi xuống cạnh Jung, theo phản xạ Jung lập tức nhích ra xa. Nhưng Jung càng nhích ra thì Taec nhà ta cũng lại nhích theo. Đến khi không còn chỗ nhích thì Jung đứng lên đi ra cái ghế khác ngồi. Taec ngẩn ngơ cam chịu ngồi im, mặt anh và cô lúc này đỏ lựng lên cả. Bỗng Jung lên tiếng, mắt không rời TV và tay vẫn liên tục bấm chuyển kênh
- " Tại sao anh lại làm như thế ? "
- " Hả ? Làm gì ? " – Bất ngờ khi Eun Jung chủ động nói chuyện với anh nên Taec ngây mặt ra hỏi
- " Tại sao cứ nhích theo em ? "
- " Ờ…Chỉ là muốn cùng em ngồi xem TV thôi "
- " Thế ngồi như vầy không được à ? Sao cứ phải ngồi cạnh nhau. Hơn nữa…" – Jung đang nói chợt khựng lại
- " Hơn nữa gì ? Tại sao em lại ngừng ? "- Taec nhận ra sự khác lạ của Jung, đầu anh hiện lên một ý nghĩ có khi nào cô đã nhớ lại được không, dù chỉ một chút xíu thôi. Anh cố làm ra vẻ bình tĩnh trong khi trái tim đang run lên vì hồi hộp
- " Không có gì, ý em là hơn nữa chúng ta không thân nhau giống…ờ…hai người trong kia…" – Jung ngừng lại nhìn vào trong bếp, nơi đang phát ra những tiếng cười không ngớt rồi lại trở lại với cái TV.
Trong một thoáng gương mặt háo hức chờ đợi của Taec hiện rõ vẻ thất vọng. Rồi cả hai không ai nói thêm câu nào nữa, chăm chú xem TV nhưng thật ra có trời mới biết hai con người này có biết TV đang chiếu chương trình gì không. Tuy cô chủ động nói chuyện với anh anh rất vui ( dù nội dung không như ý cho lắm nhưng mặc kệ ) nhưng lòng anh lại thoáng có chút hụt hẫng. Anh nhớ da diết những lúc cô gọi anh là " Oppa ", nghe mới dễ thương và thân mật làm sao.
Một lúc sau, Jung đứng dậy và quay sang Taec
- " Em đi lấy nước, anh có muốn uống gì không ? "
- " Ờ…gì cũng được. Phiền em "
- " Ok " – Nói rồi Jung đi vào bếp.
Vừa nhìn thấy Jung là Nichkhun và Ji Yeon liền buông nhau ra nhanh như vận tốc ánh sáng, cả hai lấm lét nhìn " kẻ phá đám " rồi nhìn nhau. Jung đi đến chỗ tủ lạnh, vừa mở tủ lấy nước vừa nói " vu vơ "
- " Xin lỗi đã làm phiền, hai người cứ tiếp tục đi. Ai da ngày mai chắc phải kê cái tủ lạnh ra ngoài phòng khách quá " – Xong Jung tỉnh bơ đi ra để lại hai con người ngượng ngịu đứng đó. Khi chắc chắn Jung đã đi khuất Khun quay sang hỏi Ji bằng đôi mắt và nụ cười gian tà
- " Chúng ta có nên tiếp tục…? "
- " Thôi đi, oppa muốn tối nay em khỏi ngủ với unnie à ! Nói không chừng lần sau unnie cấm cửa không cho oppa sang đây ý chứ " – Ji ranh mãnh đáp lại, tay vuốt lại mấy lọn tóc bù xù trên đầu Khun
- " Thật hả ? Eun Jung sẽ làm thế thật à ? " – Nichkhun giật mình kêu lên
- " Neh. Ai chứ unnie thì dám lắm. "
- " Không chịu đâu, không gặp Dino của oppa sao oppa chịu nổi " – Khun giở giọng nhõng nhẽo mà trước đây chính bản thân anh cũng chưa từng nghĩ là mình sẽ trở nên hết sức " trẻ con " giống như vầy
- " Sao dám gọi em là Dino "
- " Ai biểu em là con khủng long ham ăn ham ngủ chi. Ơ mà hình như có mùi gì ấy nhỉ ? "
- " Chết rồi, em quên chưa tắt bếp "
- " Trời ơi nhanh lên "
Bên ngoài phòng khách, khi đi ra Jung đưa cho Taec lon nước soda loại anh thích. Taec nhìn chằm chằm vào lon nước trước mặt. Jung thấy Taec vẫn cầm lon nước trên tay thì lên tiếng
- " Anh không uống à ? Đó không phải là loại soda anh thích hay sao ? "
- " Em biết là anh thích loại soda này sao ? "
- " À…Em không biết, có lần thấy anh uống nên em đoán đại vậy thôi " – Biết mình bị hớ Jung vội lảng đi và cầm lon nước của mình lên uống. Taec nhìn Jung không rời " Tại sao thế chứ Junggie à ! Tại sao em cứ làm oppa phải hi vọng rồi thất vọng thế chứ ? Rốt cuộc em đã nhớ lại hay chưa ? Là em còn giận oppa hay thật sự em đã hết yêu oppa rồi. "
Ji Yeon vừa ló đầu ra gọi Taec và Jung vào ăn tối. Câu chuyện của bốn con người này vẫn còn rất dài. Liệu cuối cùng sức mạnh của tình yêu có gắn kết được trái tim họ trở về bên nhau ? Sóng gió sẽ tan biến đi chứ ? Con đường phía trước còn dài, dài lắm. Như hành trình tìm lại trái tim…
Nếu họ thực sự là của nhau
Họ sẽ trở về bên nhau
---------------------
Tiệm may Soshi
Yoona đang giúp Yuri xếp quần áo, ba cô ốm và mẹ cô muốn cô về Mĩ. Cũng mấy năm rồi Yuri chưa về thăm nhà, hơn nữa cô nghĩ rằng tạm rời xa nơi đây một thời gian có lẽ sẽ tốt cho cô hơn. Tuy vẫn còn một chút nhói đau và vương vấn nhưng Yuri thừa biết dù cô có làm gì thì trái tim người đó cũng sẽ không thể nào trở lại bên cô. Không thể…
Tình yêu đã đổi thay thế nào?
Có phải quá dễ dàng không?
Bị bỏ lại trong nỗi cô đơn, em phải làm sao đây?
…………..
Những kí ức kia sẽ kéo dài bao lâu?
Và em sẽ có thể cười mỗi khi nhìn thấy anh chứ?
Cô choàng tay ôm lấy Yoona. Hơi ngạc nhiên nhưng Yoona không nói gì, cô vòng tay ôm lấy cô bạn của mình. Yoona hiểu chứ, làm sao mà cô lại không hiểu cô bạn thân của mình được. Có những thứ người ta không cần phải nói ra bằng lời nhưng đối phương vẫn hiểu. Rõ là những trái tim bị tổn thương hay nói khó nghe hơn thì là…bị ruồng bỏ lại càng dễ bắt sóng với nhau hơn. Hơn nữa cô với Yuri chơi với nhau từ nhỏ lẽ nào lại không hiểu được vấn đề của nhau. Một cảm giác bình yên lan tỏa khắp người, Yuri khẽ mỉm cười. Đã bao lâu rồi cô mới có cảm giác này nhỉ ? Yoona cũng khẽ mỉm cười, chúng ta sẽ hạnh phúc Yuri à !
-----------------------
Tổng công ty CCM
Qri chán nản lững thững đi dọc hành lang, cô vừa đến tìm chủ tịch nhưng cô thư kí nói hiện tại chủ tịch không có ở đây. Ông ấy đã đi Nhật để bàn bạc một hợp đồng nào đó rồi. Phải vài ngày nữa ông mới về. Đang đi Qri chợt khựng lại, mặt cô trở nên khó chịu hơn bao giờ hết khi thấy con người đang ung dung tiến lại gần cô " Đúng là oan gia mà "
Không sai, đó chính là tay phó giám đốc – nguyên nhân sâu xa khiến cô mất công đến đây. Hắn ta nhìn thấy cô thì nở nụ cười đắc ý, xin thề chứ Qri cực kì dị ứng với nụ cười đó, nếu không muốn nói là với loại người như hắn. Cái nhìn xoáy của hắn ta vào cô như thể cô là miếng mồi ngon lành mà hắn gặp may thấy được. Biết không nên dây dưa với hắn nên cô tìm đường rút, cô đi thật nhanh qua hắn nhưng tất nhiên rồi, hắn đâu có dễ dàng mà để cô đi qua như thế.
- " Cô em này, tôi có thể giúp cô em nhiều đấy "
- " Tôi không cần anh giúp gì cả, làm ơn hãy để tôi yên "
- " Cô em, cô em chưa nghe xem tôi có thể giúp cô em điều gì mà. Tôi biết thừa vì sao cô em ở đây bây giờ. Đừng có chối với tôi làm gì, tôi đi guốc trong bụng cô em đấy, Lee Qri " – Hắn lại nhếch môi cười, nụ cười nửa miệng đậm chất ác quỷ. Đột nhiên hắn tiến đến gần Qri, Qri bước lùi lại. Chẳng mấy chốc, hắn đã dồn cô vào tường. Tình cảnh này người ngoài không biết nhìn vào không hiểu lầm mới lạ. Qri nắm chặt tay, cô quắc mắc lên nhìn hắn thách thức.
- " Chắc cô em cũng không muốn bị người ta hiểu lầm đúng không, sao ta không vào văn phòng của tôi uống tách trà nhỉ ? "
- " Tại sao ? Tôi không rảnh " – Qri cố gắng đấy hắn ta ra nhưng hắn quá mạnh, được thể hắn càng ép sát vào cô hơn
- " Nếu cô còn muốn ở lại T-ara thì mau đi theo tôi. Cho cô biết, cái giá của kẻ chống cự tôi không rẻ đâu. "
------------------------
Chung cư cao cấp Lotte – Gangnam – Số 129
Nichkhun đang hát cho Ji Yeon nghe bài hát anh tự viết thì tiếng chuông điện thoại reo. Anh cầm điện thoại lên xem và ngần ngừ không bắt máy. Ji Yeon thấy lạ thì hỏi
- " Ai vậy oppa ? Sao oppa không nghe đi "
- " Ji Yeon à…là, Yuri " – Nichkhun nuốt nước bọt đợi phản ứng của Ji Yeon nhưng cô chỉ thản nhiên phẩy tay bảo anh cứ nghe đi đừng để ý đến cô. Thực ra nói là vậy nhưng trong lòng Ji Yeon cũng có chút băn khoăn, Yuri gọi cho Khun làm gì nhỉ ?
[..........]
- " Ừ được rồi. Anh sẽ đến. Chào em " – Nichkhun tắt máy và quay sang Ji Yeon – Người lúc này đang nén tò mò và vờ tập trung vào lời bài hát trên bàn. Nichkhun nhoài người ra kéo cô vào lòng, anh thì thầm
- " Ngày mai Yuri sẽ bay về Mĩ. Cô ấy muốn oppa đi tiễn. "
- " Uhm…Oppa cứ đi đi, gửi lời chào hỏi đến cô ấy giúp em " – Ji Yeon nói mà mắt không rời mặt bàn, giọng có chút…
- " Oppa muốn em đi cùng ngày mai. "
- " Huh ?! Em sao ? Như vậy…" – Ji Yeon ngạc nhiên ngẩng lên nhìn Khun chằm chằm
- " Không sao đâu, oppa không muốn em ghen. Sau đó chúng ta có thể đi ăn tối "
- " Oppa chắc là muốn em đi cùng chứ ? "
- " Tất nhiên…" – Nichkhun đang nói đột nhiên có tiếng nói khác cắt ngang
- " Thằng nhóc kia cậu xài hết kem cạo râu của tớ mà không chịu đi mua cái khác hả ? Ơ…Ji Yeon em cũng ở đây à ? Oppa xin lỗi…" – Đây đích thị là Taec nhà ta chứ không ai. Có điều trên người Taec lúc này chỉ quấn mỗi cái khăn tắm, toàn bộ cơ bắp cứ gọi là phô bày ra hết ý. Nichkhun vội vàng kéo Ji Yeon úp mặt vào ngực mình với lí do hết sức ngây ngô
- " Em không được nhìn Yeonnie, nhìn cái đó không tốt cho mắt em đâu. Em chỉ được nhìn của oppa thôi "
Sau đó thì sao nhỉ, Ji Yeon " Hả " một tiếng rồi đỏ mặt vùi sâu hơn vào người Nichkhun. Trong khi đó Taec thì đứng cười lăn lộn, còn người vừa phát ngôn thì cứ đơ mặt chả hiểu gì
--------------------------------
Chung cư cao cấp Lotte – Gangnam – Số 127
Eun Jung mới đi chụp hình về, bấm chuông hoài mà chả thấy Ji Yeon ra mở cửa nên cô lục túi tìm chìa khóa. Nhưng khi cô tra chìa vào ổ thì…
CỬA KHÔNG KHÓA
" Cái con bé này làm gì thế không biết ? Ở nhà sao không ra mở cửa, mà lại không khóa cửa nữa. Lỡ như có ai vào thì sao ? "
Vừa đi Jung vừa nghĩ , thả cái túi xách lên ghế sofa, cô đi vào bếp định lấy nước uống. Càng đi gần vào bếp cô nghe thấy rõ hơn những âm thanh…lạ…đúng hơn là nghe giống như TIẾNG LỤC LỌI. Nuốt nước bọt cô run run đi từ từ vào
- " Ji Yeon à, là em phải không ? "
…
- " Ji Yeon …Park Ji Yeon…"
…
Á…aaaaaaaaaaaaaaa……….
--------------------------------
Tổng công ty CCM
Qri hậm hực nhìn tách trà trước mặt, trong đầu cô lúc này chỉ ước sao có thể hất cái tách trà đó vào mặt cái tên đáng ghét đang ngồi đối diện. Thật ra lí trí cô cũng đấu tranh dữ lắm, cô đang phải hết sức kiềm chế bản thân để không làm điều đó. Điều này hơi khác với cá tính thường ngày của cô.
- " Tôi đã nói với cô em từ đầu là tôi có thể giúp cô em mà, sao lại không tin tôi nhỉ "
- " Tôi không cần anh giúp gì cả "
- " Cô em bướng bỉnh thật, rất hợp với phong cách của tôi. Làm sao đây tôi bắt đầu thích cô em mất rồi "
- " Anh thôi đi, mau nói lí do tại sao anh cứ làm phiền tôi thế này ? " – Giọng Qri lúc này thật phải nói là vô cùng khó chịu, lại thêm biểu cảm khuôn mặt khiến người ta không khỏi rùng mình
- " Chả phải tôi vừa nói đó sao ? Tôi thích cô em "
- " Tại sao tôi phải phí thời gian ngồi đây nghe một tên có vấn đề như anh nói nhỉ ?"- Nói đoạn Qri toan đứng lên đi
- " Đã có quyết định người sẽ bị out khỏi T-ara. Tôi không nói chắc cô em cũng biết là ai nhỉ ? " – Hắn ta cười đểu, bất giác toàn thân Qri như đông cứng, dù đã chuẩn bị sẵn tinh thần nhưng cô vẫn không sao chấp nhận được.
Là cô sao ? Cô sẽ bị đuổi ra khỏi nhóm sao ? Tại sao lại là cô ? Cô đã làm gì sai cơ chứ? Không, cô không làm gì sai cả, trước giờ cô chưa một lần dám lười biếng, cô biết mình không được chú ý như Ji Yeon, Eun Jung, Hyomin hay thậm chí là So Yeon. Nhưng không thể nào cô lại bị đuổi đi như thế được. Cô không cam tâm…những suy nghĩ ấy gào thét trong Qri và cô gái nhỏ gục xuống. Tệ thật, cô đang khóc ư ? Tại văn phòng và trước mặt tên đáng ghét kia ư ? Sao nước mắt cô lại không nghe lời cô kia chứ ? Có tiếng bước chân vang lên sau lưng cô, hắn ta đang định làm gì ? Tỏ ra thương hại cô sao ?
- " Tuy là đã có quyết định, nhưng đó mới chỉ là ý kiến của chủ tịch thôi. Vẫn chưa thông qua hội đồng nên…cô em không phải là không còn hi vọng. Biết đâu chừng quyết định ấy sẽ thay đổi thì sao ? Cho đến khi chủ tịch về…" – Hắn ta cúi xuống và lấy khăn lau nước mắt cho Qri, cô tất nhiên là hất tay hắn ra và mở to mắt nhìn hắn
- " Tôi không hiều ý anh "
- " Tôi có thể giúp cô em, chỉ cần cô em chịu hợp tác và nghe lời tôi. Cho cô em biết, hiện giờ người thay chủ tịch đưa ra các quyết định của nhóm T-ara là tôi "
- " Anh sẽ làm gì ? "
- " Cứ chờ xem. Tôi đã nói rồi, chỉ cần cô em hợp tác và làm theo những gì tôi nói…"
- " Tôi phải làm gì ? "
- " Đừng nóng, khi nào cần tôi sẽ cho cô em biết phải làm gì. Bây giờ cô em có thể về, nghĩ ngơi cho tốt. Bắt đầu từ ngày mai cô em sẽ rất bận rộn đấy "
- " Tôi biết rồi "
Khi Qri đã đi khuất, hắn ta mở ngăn kéo và lấy ta một cái khung ảnh. Là ảnh một người phụ nữ đang bế trên tay một đứa bé và bên cạnh bà ấy là một người đàn ông. Hắn nhếch môi cười
- " Kim Hwang Soo, ông hãy chờ xem tôi phá hủy ông như thế nào. "
---------------------------------
Tiệm may Soshi
YooJung đang phụng phịu ôm con gấu bông Yuri mua cho cô bé hôm trước. Cô bé mới bị mẹ mắng vì không chịu ăn cơm. Yuri tiến lại gần và ngồi xuống cạnh cô bé
- " YooJung ngoan, cháu sao thế ? Sao lại không chịu ăn cơm ? Hay YooJung bị đau ở đâu à, nói cho cô Yuri biết đi " – Yuri vuốt tóc YooJung dỗ dành
- " YooJung không cho cô Yuri đi đâu, cô Yuri ở đây với YooJung " – Đột nhiên con bé khóc òa lên khiến Yuri bối rối
- " YooJung à, nín đi. Nào YooJung à. Appa cô Yuri bị ốm nên cô Yuri phải về chứ. Vậy mới là con ngoan chứ phải không ? "
- " Nhưng cô Yuri đi rồi sẽ không về đây nữa, cô Yuri không muốn chơi cùng YooJung nữa "
- " Ai nói thế chứ, sao cô Yuri lại không muốn chơi với YooJung nữa chứ, có thể cô Yuri đi hơi lâu nhưng chắc chắn cô sẽ lại về đây thăm cô Taeyeon, omma và YooJung mà. YooJung biết là cô Yuri thương YooJung nhất mà "
- " Thật chứ ạ ? Cô Yuri sẽ lại về chơi với YooJung nữa chứ ? " – Con bé lúc này mới nín khóc và ngước đôi mắt to tròn vẫn còn ngập nước lên nhìn Yuri. Yuri khẽ ngiêng đầu và kéo YooJung lại sát mình.
-------------------------------
Chung cư cao cấp Lotte – Gangnam – Số 127
Á…aaaaaaaaaaaaaaa……….
- " Eun Jung ?!!! Là anh đây, Taecyeon đây…đừng la nữa "
- " Tại sao anh lại ở đây ? Làm em đứng tim. Anh làm gì trong nhà em mà như ăn trộm thế ? "
- " Là Ji Yeon.. à không, là thế này, đường ống nước nhà anh nó bị hư. Bọn anh gọi quản lí nhưng đợi lâu quá nên anh muốn tự sửa luôn. Nhưng ngặt nhà bọn anh không có dụng cụ, mà nghe Ji Yeon nói ở nhà bọn em có, con bé nói anh cứ qua tìm…" – Taec nói liền một hơi không ngừng nghỉ, để ý thấy mặt Eun Jung đang ngơ ra chưa kịp tiêu hóa hết, anh cười cười ( chả biết cười gì luôn )
- " Thế anh đã tìm được chưa ? " – Eun Jung lạnh lùng hỏi
- " Ờ được rồi. Thôi anh về đây. À mà vừa rồi em tưởng anh là trộm sao ? "
- " Uhm…" – Eun Jung nhún vai ậm ừ
- " Thế nếu lỡ không phải anh mà là trộm thật thì sao ? " – Taecyeon cứ dùng dằng không muốn rời đi, anh đang rất tranh thủ cơ hội để được nói chuyện với cô. Sau khi ăn tối ở nhà cô hôm trước về, anh đã nảy ra một ý. Nếu cô thật sự không nhớ thì anh sẽ giúp cô nhớ lại. Bằng mọi giá…ANH PHẢI KHIẾN CHO CÔ NHỚ RA MÌNH….HAM EUN JUNG KHÔNG THỂ QUÊN OK TAECYEON ĐƯỢC…
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian